Monday, April 30, 2007

Kế hoạch 20 năm cuộc đời - Một giấc mơ dài




Tầm nhìn lớn lao
(Ảnh chụp tại Thành Nội - Huế)







Monday, April 30, 2007




SF vốn thích đùa nên hay thường post những gì vui vẻ và không serious lên blog. Bữa nay cũng tập tành nghiêm túc một lần thử xem sao. Các bạn đừng cười nhé. Entry này cũng hơi dài, bạn chuẩn bị tinh thần để ... buồn ngủ đi.

Những gì sf mong muốn thực hiện được sau 20 năm tới:
1. Xây dựng một công ty CNTT có tầm vóc không chỉ ở VN.
2. Tạo lập được một quỹ đầu tư mạo hiểm lớn.
3. Hình thành một quỹ học bổng giáo dục cho người VN.
4. Đóng một vai trò gì đó trong việc xây dựng và quảng bá thương hiệu Việt Nam ra thế giới.
5. Đi du lịch khắp thế giới (dĩ nhiên là chụp ảnh nữa).

Tại sao lại là những món này, thì mời các bạn đọc tiếp phần sau.
Sf vốn đam mê rất nhiều thứ. Điều này có lẽ do từ nhỏ sf sống trong một môi trường có rất nhiều sách (một cái thư viện lớn). Vì vậy nên từ lúc cấp 2 trở đi bắt đầu đọc đủ thứ sách, từ cổ tích, truyện cười, khoa học viễn tưởng, danh nhân, kinh tế, tiểu thuyết, nghệ thuật… Nói chung là một lượng rất lớn các sách nghiêm túc hay ho cũng như các tiểu thuyết ba xu đã qua tay sf (đến giờ vẫn chưa xác định được số lượng sách ba xu hay lượng sách hay ho là nhiều hơn!).


Ngay cả mơ ước lúc lớn lên làm gì cũng có nhiều suy nghĩ khác nhau. Lúc thì mơ làm kỹ sư chế tạo máy, vì cũng nhiều khi táy máy tò mò máy móc và chế ra vài thứ linh tinh… Khi lại thích làm về nông nghiệp vì cũng thích trồng cây, hoa cỏ và nuôi cá chọi… Lớn lên chút nữa lại thích học kinh tế, có lẽ vì thấy làm kinh tế có khả năng phát triển rộng hơn mấy nghành khác, cũng hơi lạ vì tới giờ sf vẫn chưa mua qua bán lại hay làm trung gian để kiếm tiền. Nói về vụ mua qua bán lại vì trong tiểu sử các vị tỉ phú thế giới thường lúc nhỏ họ đã bộc lộ khả năng kinh doanh bằng cách mua thứ gì đó và bán lại kiếm lời. Không biết sf có trở thành tỉ phú được không?!
Còn về phần học hành chính quy, có lẽ đa số các bạn mới nghĩ là sf học thiên về văn hay xã hội gì đó. Nghĩ vậy cũng có vẻ đúng, vì trên blog sf toàn là nội dung về nhiếp ảnh, báo chí, và viết lách quảng cáo. Thật ra từ nhỏ sf toàn có xu hướng thích toán. Cấp 1, 2 toàn học toán. Lên lớp 11, 12 lại chuyển sang môn Hoá. Lúc học toán cũng rất thích hình không gian (có lẽ vậy nên giờ có liên quan đến nhiếp ảnh). Cuối cùng lại học công nghệ thông tin ĐH BK HCM.

Thế giới IT

Học CNTT vì sf nghĩ là khả năng của ngành này rất lớn, lại không phụ thuộc máy móc nhà xưởng vốn liếng nhiều…Chỉ cần một cá nhân và một máy tính nếu có khả năng cũng có thể làm đựơc một điều gì đó có tầm ảnh hưởng đến cả thế giới. Có lẽ là do đọc nhiều sách kiếm hiệp, sách danh nhân nên bị “nhiễm” các nhân vật hào hùng trong đó và mơ màng mong muốn làm được một điều gì đó hay ho lớn lao. Lúc đó có thi cả bên Kinh tế. Nhưng rồi học BK vì nghĩ là dân IT có thể tự học kinh tế được, còn dân kinh tế tự học IT sẽ rất khó khăn. Và thật sự đúng vậy.

Học CNTT rồi làm việc ở vài công ty gia công phần mềm khác nhau, thời gian học 4, 5 năm rồi làm từ đầu 2001 đến cuối 2004 tính ra cũng gắn bó với IT đến 8, 9 năm. Mặc dù rất đam mê CNTT nhưng sf vẫn luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn trong vai trò của một lập trình viên. Một phần vì khả năng có hạn, phần vì còn đam mê marketing và ...vài thứ khác nữa. Nếu không thực sự đam mê việc lập trình, thì tại sao phải tiếp tục?

Tuy nhiên từ bỏ một điều gì đó đã gắn bó với bạn 8, 9 năm thực sự không dễ dàng. Nhất là đó lại là một đam mê của bạn, nó như một tình yêu lớn. Với một số ngành nghề, người làm nghề đó không nhất thiết phải yêu nghề nhiều, nhưng với những nghề như IT hoặc kiến trúc, âm nhạc, nhiếp ảnh… những nghề có liên quan đến năng khiếu hoặc xu hướng cá nhân thì thường đa số “dân” nghề đó có tình yêu nghề nghiệp rất cao. Dĩ nhiên là gần đây phải trừ bớt rất nhiều người theo học ngành nào đó như IT chỉ vì đó là một nghề “thời thượng” đang “hot”.

Nhưng vẫn chưa đủ quyết tâm và động cơ để từ bỏ nghề lập trình. May mắn là lúc đó sf kiếm được một suất tài trợ từ chính phủ Nhật. Lần đầu tiên đi nước ngòai và hơn một tháng học hành, tham quan, và ăn chơi thoải mái tại Nhật đã giúp sf có thêm những góc nhìn mới (bữa nào rảnh sẽ post một phóng sự ảnh về nước Nhật sau ;) ). Sau này sf lại có muốn đi nhiều nước khác nhau để học hỏi những gì hay ho của họ. Lúc trở về Việt Nam thì có cảm giác thời gian làm IT đã đủ. Thế là làm đơn xin nghỉ việc, dù chưa biết rõ ràng mình sẽ làm gì sắp tới, sẽ đi đâu về đâu. Rất đột ngột. Vài sếp dự án nghĩ sf chuyển sang công ty khác nên cũng muốn giữ lại và hứa hẹn thăng tiến. Sếp lớn nhất thậm chí sau này không thèm nhìn mặt sf cho tới tận bây giờ.
Tuy nhiên sf không có lựa chọn nào khác ngòai việc nghỉ việc. Tiếp tục ở lại mà làm việc với tâm trạng không chút hứng thú thì kết quả sẽ còn tệ hơn cho công việc và công ty. Thế là từ giã những ngày đêm làm việc overtime để kịp deadline project, từ bỏ công việc mà nhiều khi phải ở lại công ty làm việc tới khuya vì khách hàng lệch múi giờ… Giã từ những tháng ngày vất vả để chuyển sang một nghề khác
…cực khổ không kém! Đúng là sau cơn mưa trời lại …tối ;)

Chuyển nghiệp sang PR

Mỗi giai đoạn đều có một vai trò lịch sử. Bây giờ phải làm gì tiếp? Chỉ là từ bỏ nghề coding, lập trình và làm technical thuần túy chứ không từ bỏ ngành công nghệ thông tin. Tuy nhiên để chuyển sang một nghề khác, bạn phải có bước chuyển tiếp chứ không thể thay đổi hòan toàn 100%. Thế là tấn công IDG, được nhận làm một chuyên viên nghiên cứu thị trường IT. Một công việc khá phù hợp cho cả ngắn hạn và dài hạn. Nhưng rồi sf lại không vào IDG vì không thấy được sự đam mê với công việc đó, và nhờ một “cơ duyên” khác sf đã bước chân sang nghiệp PR.
Tại sao là PR? Hồi đó sf có đọc được một ý từ hai chuyên gia thương hiệu Al Ries & Jack Trout là marketing trong lĩnh vực công nghệ cao chủ yếu dùng PR. Các tập đoàn CNTT lớn như Microsoft, Apple, Yahoo, Google… thường xuyên dùng PR bằng cách này hay cách khác để quảng bá thương hiệu của họ. (Sau này thì thấy thêm một ích lợi nữa là việc tiếp cận nhiều ngành khác nhau của nghề PR giúp cho việc đưa ra & đánh giá tính khả thi và thực tế của một ứng dụng CNTT nào đó cũng thuận lợi hơn).
Từ lúc nghỉ việc IT là đầu 2005 tới giờ, khỏang thời gian sf thực sự làm PR có lẽ chỉ khoảng 2 năm. Tuy nhiên đây là một giai đoạn chuyển đổi khá lớn. Một người bạn cũ là programmer nhận xét: “Minh chuyển từ talk with computer sang talk with people”. Làm PR – public relations đúng là phải gặp gỡ rất nhiều, quá nhiều relationships. Gặp khách hàng để kiếm project, gặp phóng viên, gặp các nhân vật có liên quan, gặp cộng tác viên, gặp customer để khảo sát customer insight… Liên tục gặp gỡ và gặp gỡ… Người bạn programmer ở trên còn nói thiếu một ý: “Chuyển từ talk with boys sang talk with girls”. Quả là vậy, dân IT đa số là nam, còn những người lúc làm PR sf hay phải gặp gỡ như phóng viên, khách hàng, cộng tác viên, promoter, … thì lại đa số là nữ. Đến lúc sau làm photographer cũng gặp tòan các cô xinh xắn. Thế mà không hiểu sao khả năng tán gái của sf cũng không cải thiện được bao nhiêu . Có lẽ là ông bà nói không sai “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Khỏan nào sf có năng khiếu sf học rất nhanh, nhưng vụ này thì học hòai cũng không khá mấy. Thôi cứ để tự nhiên vậy “Điều gì từ trái tim sẽ đến được trái tim” mà. Truyền theo đường gì thì không biết nhưng cứ hy vọng thế đi !
Mặc dù relationships là một yếu tố khá quan trọng dễ nhận thấy nhất trong PR, nhưng đó không phải là yếu tố chính yếu nhất. Để làm tốt công việc PR, người làm PR còn cần khá nhiều thứ khác nữa mà hầu hết các bài báo về nghề PR đều nói khá phiến diện và không chính xác khiến người “ngoại đạo” dễ hiểu lầm. Sf từ khi vào nghề PR, thời gian tuy chưa dài nhưng cũng may mắn được tham gia rất nhiều các chiến dịch PR của các thương hiệu lớn của thế giới tại VN, được phụ trách một số chiến dịch đó… Và cũng có cơ hội được làm việc và học hỏi một trong số vài chuyên gia PR hiếm hoi hàng đầu VN hiện nay. Một điều thú vị khi làm PR là việc giao tiếp với vô số thể loại người khác nhau. Thú vị nhất có lẽ là lúc làm proposal để đi dụ dỗ khách hàng kiếm hợp đồng. PR proposal dính đến đủ thứ: một mớ nghiên cứu thị trường, rồi marketing, thêm chút creative, rồi không thể bỏ qua báo chí media... Và hơn nữa, nếu bạn làm việc cho một PR Agency thì lại có dịp nghiên cứu và tìm hiểu đủ loại lĩnh vực tùy theo khách hàng như hàng tiêu dùng từ chai nước ngọt , dầu gội đầu, rượu… đến viễn thông, điện thoại di động, phim ảnh… Mọi thứ liên tục thay đổi, thay đổi và thay đổi tùy theo khách hàng và yêu cầu của khách hàng.

Nghề báo và viết lách

Mặc dù đã từng viết báo dạo ở khá nhiều báo, nhưng chủ yếu sf viết về doanh nhân, pr/thương hiệu. Ngay cả khi viết copywrite cho các PR campaign cũng chủ yếu viết những bài về khía cạnh marketing/market chứ không viết nhiều các chủ đề khác. Một phần là không có sở trường viết các câu văn vẻ bóng bẩy kiểu quảng cáo nước hoa, dầu gội. Phần nữa là vì muốn tập trung vào marketing. Ngoài ra thì hồi làm PR sf cũng đẻ ra được một mớ slogan được xài trong vài chiến dịch PR quảng cáo.
Viết về doanh nhân có một điều rất hay: khi phỏng vấn những doanh nhân thành đạt bạn có thể hỏi han từ kinh nghiệm thành công đến thất bại…. Từ đó có thể rút ra nhiều điều từ điểm mạnh, cũng như nhìn thấy sự hạn chế của họ để rút ra bài học cho riêng mình. Đây thực sự là những kinh nghiệm rất quý giá, mà nếu là người viết báo bạn tiếp cận họ dễ dàng hơn. (Ah, bữa nào rảnh sf sẽ post tiếp một entry về các doanh nhân sf đã phỏng vấn.)

Nhiếp ảnh

Với những nghề trên, sf làm PR không phải để làm PR, viết báo không phải để trở thành nhà báo mà chủ yếu để hỗ trợ cho kế hoạch 20 năm. Nhưng rốt cuộc cũng có một nghề lọt sổ: làm photographer chẳng vì cái gì cả mà đơn giản là yêu nhiếp ảnh. Từ lúc học lớp nhiếp ảnh và mua máy và vào nghề “chụp ảnh dạo” đến nay chỉ khỏang 6, 7 tháng. Một khỏang thời gian rất ngắn cho một nghề mới và cho một người chưa hề có “art background” như sf nhưng rất may mắn là sf đã được rất nhiều mà chẳng mất bao nhiêu (dù trình độ mới ở mức trung bình).
Ngòai việc thỏa mãn sở thích, đạt được một số kết quả về chuyên môn, sf còn được một điều rất lớn nữa là đã bước lò dò vào thế giới “art” và có thêm nhiều người bạn mới rất đáng yêu ở những nghành kiến trúc, mỹ thuật… và thêm nhiều người bạn khác qua blog ảnh. Thế giới art này làm cho cuộc sống sf thi vị hơn sau những thế giới IT và thế giới business/PR hay báo chí mà sf đã
đi qua. Còn một thế giới nữa đang bị “chìm lắng” là thế giới của Kim Dung, bữa nào khác sẽ bàn về vụ này.

***

Ngòai nghề nhiếp ảnh làm chỉ đơn giản vì đam mê sf còn từng làm một nghề khác nữa chỉ đơn giản vì muốn… kiếm nhiều tiền phụ gia đình (dù thật lòng không mê việc kiếm tiền cho lắm, chỉ thích tiền kiếm mình! ) . Nói là “nghề” vì sf dành hết thời gian cho nó, và làm fulltime chứ không chỉ là dùng thời gian rảnh. Tuy nhiên nghề này nếu có dịp khác thuận tiện sẽ bình loạn sau.
Với mỗi nghề được một điều là sf rất đam mê, thậm chí khi làm nghề gì cũng ngồi nghĩ tại sao một nghề hay ho như vậy tại sao mọi người không làm chứ?! Lúc đó tạm thời quên béng mất trước đó mình đã từng mê nghề khác ;) Có lẽ vì thế nên thời gian “vào và ra nghề” cũng rất nhanh. Làm nhiều nghề cũng có cái dở là không đủ thời gian để chuyên sâu và gặt hái quả lúc khả năng chín muồi. Nhưng dù sao cũng rất thú vị và thật tuyệt vời vì sf đã được sống hết mình với những đam mê của bản thân, một cách tận hưởng cuộc sống cực kỳ trọn vẹn.
Một điều thú vị khác là nhiều lúc sf có cảm giác mình đã sống ở nhiều thế giới khác nhau, đã được sống nhiều cuộc sống khác nhau chỉ trong một cuộc đời. Đồng thời việc trải nghiệm nhiều thứ khác nhau cũng là cơ hội rất tốt để đánh giá bản thân và biết mình mạnh yếu ở những điểm nào. Ngoài ra một điều không thể không nhắc tới là trải qua nhiều nghề cũng giúp sf có thêm nhiều người bạn thông minh và tài năng rất thú vị ở nhiều lĩnh vực khác nhau.

Một may mắn khác là đến giờ này sf đã đóng hết các vai trò trong sách “Dạy con làm giàu”: người làm công, chuyên viên tự do, làm công ty riêng, nhà đầu tư. Dù có thể không hoàn tòan đầy đủ ý nghĩa như trong sách nhưng cũng đã có cơ hội để trải nghiệm (sau khi đã bị đủ thứ bầm dập te tua với cuộc đời ) và nhận diện được hết những gì được và mất khi ở một trong bốn vai trò trên. Đó cũng là một thuận lợi nho nhỏ cho kế hoạch 20 năm (mặc dù bây giờ mọi thứ lại quay trở lại vạch xuất phát, một sự khởi đầu mới). Kế hoạch này có thể sẽ đạt được, có thể không, có thể đến một giai đoạn khác sẽ tìm thấy một giá trị sống khác, hoặc nản chí từ bỏ… nhưng bây giờ cứ đặt mục tiêu là thế. Ít nhất thì mục tiêu đầu tiên cũng đã sống sót & tồn tại qua nhiều năm và qua rất nhiều thất bại. Còn các mục tiêu sau là sf mới nghĩ ra gần đây.

Để thực hiện được kế hoạch này phải có vài người bạn đồng hành nữa có cùng chí hướng. Làm gì cũng vậy, làm một mình rất buồn và khó thành công ;) Tìm người đồng hành xuất sắc về IT rất khó, đặc biệt ở VN. Đa số những người xuất sắc trong lĩnh vực IT ở VN đều có xu hướng làm chuyên gia hay nhà khoa học, ít ai có tinh thần doanh nghiệp và ưa thích mạo hiểm, không giống như ở Mỹ. Một số không nhiều những người có tài, có tầm và có tinh thần doanh nghiệp khác thì chủ yếu kinh doanh trong các lĩnh vực truyền thống như sản xuất, bất động sản… Trước khi viết entry này sf đã có vài người bạn IT thân có thể nói là "hàng hiếm" ở VN, nhưng hình như vẫn chưa đủ?! Vẫn còn thiếu một điều gì đó
Tinh thần là thế, bạn nào có mong muốn gì chung với sf thì chúng ta hãy làm quen và cùng nhau thực hiện nhé Trong thời đại ngày nay thì chẳng thể làm được điều gì lớn chỉ với nỗ lực của một cá nhân.
Theo như định nghĩa hạnh phúc thì sf đã có không chỉ một việc mà một đống việc để làm, có điều gì đó để hy vọng... Điều cuối cùng: có ai đó để yêu (và được yêu). Uhmm…, điều này nhiều khi còn quan trọng hơn cả kế hoạch kia… Có ai đó yêu SF thì lên tiếng nhé! Hàng tồn kho nên phải rao bán đây!!
Giả sử 20 năm sau mọi việc đều tốt đẹp, thì lúc đó SF sắp 50 tuổi. Chà, nghe tuổi già sợ quá! Lúc đó về hưu được rồi, công ty và quỹ đầu tư thì nên để cho thế hệ sau điều hành, không phải lo. Vậy chắc sẽ dành thời gian cho các mục tiêu sau nhiều hơn. Chà chà, đi du lịch vòng quanh thế giới, khám phá 5 châu, chụp thật nhiều hình về khoe bạn bè trên blog. Ah, điều cuối cùng thì không nhất thiết phải đợi 20 năm sau, bây giờ cũng đang thực hiện từ từ. Dĩ nhiên là nếu đi cùng với người yêu nữa thì thật tuyệt. Lãng mạn làm sao, chậc!!!

PS: Bổ sung thêm một ý mới nghĩ ra: Đi du lịch chụp thật nhiều ảnh. Thực hiện triển lãm ảnh và dùng lợi nhuận từ quỹ đầu tư mạo hiểm để … tặng cho người vào xem mỗi người 100 USD chẳng hạn (không thì chả có ai xem). Ôi chà, chắc số lượt người vào triển lãm ảnh của sleepingfool khó mà đếm nổi.



* Chủ đề liên quan:

39 Comments:

sakuranbo said...

Không ngờ có người cũng bị "khủng hoảng" tình yêu như em. Hay mình thử quay qua tán lẫn nhau xem sao,keke ;-)

Xương Khô ^^ said...

viết dài và nhiều, đọc đến nhức cả đầu vì anh quay như chong chóng, nhảy như con cóc chụp kô kịp luôn......hehehe, ngẫm nghĩ thấy dân IT quả là chán thật không có j hay ho hết trơn, anh kô làm It nữa cũng đúng, hy vọng anh sẽ lên tay với nghệ thuật 1 chút, nghệ thuật làm cho con ng thật sự thú vị...:D....

Từ trước h vẫn mãi băn khoăn không hiểu thực sự anh là ng ntn...bây h đọc cái này thì biết rồi.

Nhưng mà 1 mục tiêu dài 20 năm...thật sự là mệt mỏi nếu không có 1 nguồn động lực lớn...và có 1 niềm đam mê lớn....

Trên đường đi còn nhiều ngã rẽ nữa..không biết anh có bị cái j khác quyến rũ hay kô..thì kô thể trả lời được nhi?...but ...đó là mục đích của mỗi người....

Ngày trước em hay nghĩ sẽ chỉ cắm cổ vào 1 thứ, nhưng bây h em thấy là...kô lý do j để cứ mãi cắm đầu vào 1 thứ trong khi xung quanh còn rất rất nhiều thứ thú vị lắm...hiahia...người ta kô làm lâu dài không nghĩa là ng ta thất bại đúng kô....tất cả chỉ là bước đệm trên con đường mình đi mà thui....

Xương Khô ^^ said...

à quên!..^^..nếu anh triển lãm ảnh...em sẽ là người đầu tiên đi xem........
....
....
...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
kô phải vì ảnh của anh.......
.......
............
.....
.
.
.
.
.
............ mà
......vì
...................
.
.
.
.
ngại qua' ngại quá ...có mấy chữ mà thiệt là kho nói wá......

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.





.............................100 UDS.....hahahaha

Xương Khô ^^ said...

HAHAHAHA

Sunshine said...

Một chuyện có lẽ sẽ mâu thuẫn với mi: vừa phải làm hùng hục mới có thể đạt mục tiêu, vừa phải làm ... biếng để hưởng thụ, đúng không? Ke ke.

|\|[-[][ |_/\|\| said...

"Mỗi giai đoạn đều có một vai trò lịch sử". L thích nhất câu này của M. Đúng, và cũng không có gì quá muộn để làm những điều mà bạn thật sự muốn làm và thật sự yêu thích. Cuộc sống là 1 cuộc hành trình đem đến những trải nghiệm mà phải không M?

CoN CuA said...

Haha....anh này đang rao bán...thân kìa :))

Cái ý tưởng cuối cùng of anh hay thiệt á...ViP kí tên xin tình nguyện đăng kí vào xem triển lãm ảnh of anh há... Mà có gì cho ViP ké mấy tấm nghiệp dư of ViP dzí...hổng chừng ảnh anh chụp lại nổi bật hơn...hehe..

Amai said...

quote
Theo như định nghĩa hạnh phúc thì sf đã có không chỉ một việc mà một đống việc để làm, có điều gì đó để hy vọng... Vậy là chỉ còn thiếu ai đó để yêu. Uhmm…, điều này nhiều khi còn quan trọng hơn cả kế hoạch kia… Có ai đó yêu SF thì lên tiếng nhé! Hàng tồn kho nên phải rao bán đây---
Hi'hi', em hong bit doan tren the nao, nhung theo chu quan danh gia thi doan nay la doan co gia tri nhat ne \(^-^)/

Vien said...

'Đóng một vai trò gì đó trong việc xây dựng và quảng bá thương hiệu Việt Nam ra thế giới'
Muc tieu nay hoi mo ho. Anh can phai xac dinh ro rang hon, gi do la gi do?

SF++ said...

@sakuranbo: Uhm, quen biết lâu rồi sao k nói sớm hả em, khakha. Giờ thấy hàng tồn kho nên định tán "qua đường"...blog để kiếm hàng sale off hả :)

@SuoiTim, MeoHy, Sammy Vit: cám ơn sự chia sẻ của các bạn, chúc mọi người cũng gặp nhiều thuận lợi để đạt được ước mơ sớm sớm để còn... quay sang phụ giúp ước mơ của sf.

@Luci: đúng thế, cuộc sống có rất nhiều điều thú vị. Quan trọng là mình có thể làm những gì khiến mình thấy hạnh phúc, thế là quá đủ! Còn vụ triển lãm ảnh của anh, em vào đứng bình luận và khen "mồi" đi, a tặng thêm 100 USD nữa ;)

@Amai: a cũng thấy đoạn đó là có giá trị nhất thiệt, ahaa...

@mon: ông già lẩm cẩm thì có, chứ đâu có khó chịu đâu?!

SF++ said...

@Huy: ngươi nói đúng quá đấy. Cảm giác làm hùng hục trâu bò cũng đã có nhiều, còn "khả năng" làm biếng và đi chơi thì đã có sẵn trong máu rồi. Giải quyết mâu thuẫn này theo "phương pháp luận sáng tạo" thì giải pháp là: "Làm biếng mà vẫn đạt mục tiêu", chà chà, không biết thực hiện thế nào đây!!

@[\/]: Cảm giác có những trải nghiệm khác nhau rất tuyệt! Đó là "Cuộc sống đích thực". Và Minh học được nhiều nhất từ những trải nghiệm... không thành công.

@ViP: ké mấy tấm của Vip thì dễ mà, cùng share tiền với a lo vụ 100USD cho mỗi người khách là được ngay.

@all: ah giờ sf đổi ý rồi, hàng tồn kho không bán nữa. Để dành... tặng không ai đó sẵn lòng nhận sleepingfool "as is" nguyên bản: nghĩa là có vài điểm tốt và khá nhiều điểm dở, ummm...

SF++ said...

@ngondn: Oh la la, em làm anh giật mình... tỉnh giấc :P

Thật tình a cũng mong là chừng 15 năm thôi, nhưng mà cộng thêm 5 năm vào deadline cho thoải mái hơn. "Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ", làm xong sớm được việc gì thì còn... có thời gian để làm việc khác nữa, đi chơi chẳng hạn, hì hì. Mà muốn xong sớm được phải có một vài người bạn như em. Vụ này thì anh em mình nhất định phải ké nhau mới được!

@Lam Vien: đóng góp vào thương hiệu quốc gia thì có nhiều trò để làm lắm.
Có khi nó hình thành dần từ nhiều công ty uy tín tạo thành một ngành công nghiệp chất lượng cao và tạo ra thương hiệu quốc gia trong lĩnh vực đó như Đức, Nhật, Thuỵ Sĩ trong những ngành công nghệ cơ khí, điện tử tiêu dùng, xe hơi, đồng hồ, tài chính ngân hàng... Hoặc khai thác thế mạnh sẵn có từ tài nguyên du lịch để tạo thương hiệu kiểu như Thái, Malaysia...
Những gì a hy vọng có thể đóng góp là trong lĩnh vực IT hay du lịch, sản phẩm "made in VN": từ cty tương lai chẳng hạn, hoặc sự thúc đẩy chung cả ngành từ quỹ đầu tư, quỹ học bổng. Lúc đó có thể cùng mọi người tạo một mô hình như HVNCLC nhưng ở mức cao hơn.
Tham gia có thể ở góc độ một tổ chức, hoặc ở vai trò cá nhân: làm cố vấn cho chính phủ quảng bá thương hiệu VN chẳng hạn eehehe, a không định nói vì nó nghe có vẻ "hoành tráng" quá, vì LV hỏi nên trả lời luôn.) Dĩ nhiên để đạt tới tầm đó thì còn phải học và liên tục "nâng xà" nhiều nhiều lắm, phải có những đối tác quốc tế nữa, và sự giúp đỡ từ bạn bè..v.v.., giờ thì cứ mơ mộng đã. Ah, Lâm Viên có gợi ý thêm gì cho anh không?

@Bambi: "Hứa thật nhiều thất hứa thật nhiều", khakha... A sẽ cố gắng cập nhật từ từ.

♥♥♥Suốitím♥♥♥ said...

em cung co nhung giat mo ,nhung hoai bao,nhung hi vong nhu anh vay, hai anh em minh co gang thuc hien nhe, G9

MeoHy Nạnh Nùng said...

Hok cùng chí hướng với og ở bất kì mục tiêu nào rồi.(mục tiêu thứ 3 thì có nghĩ đến nhưng cách thực hiện chắc sẽ khác)
7-10 năm nữa Hý đã có thể giúp đc og trong nhiều việc ^^.Hy vọng có cơ hội hợp tác.^^

Sammy Vịt said...

hay và thực nên comment 1 cái. Hèm, Chúc đồng chí nhanh đạt kế hoạch và mau thoát khỏi đống hàng tồn nhá heheee;)

mon said...

hì, kế hoạch oôg già hay ho đấy! Ủng hộ, nhưng mà mau kiếm người đồng hành đi nhé!

Nói thêm về chuyện tìm người đồng hành, ông già bớt khó chịu đi, sẽ tìm được người yêu ngay thôi mà. À, có người đang đòi ông già cuốn từ điển gì đấy kìa :P

pleikunho said...

Giấc mơ dài.
Bài viết cũng dài.
Comments cũng dài nữa.
Chắc em đọc 20 năm chưa hết ;-)

Ngôn Action++ said...

Hihi, anh có nhiều kinh nghiệm trong nhiều lĩnh vực khác nhau quá. Với những kiến thức đó, em tin là anh sẽ có thể hoàn thành những mục tiêu đề ra của mình, thậm chí sẽ còn sớm hơn con số 20 năm so với dự định. À, nếu khi nào anh làm thì cho em ...ké với nhé :p

Bambi said...

Doc may cai comment, mac cuoi nhat la cai comment cua Luci hihi mac cuoi qua. Doc bai anh xong, thay toan la hua hen, bua nao ranh se lam cai nay cai no khong ha. Hua roi nho giu loi ah nha.

Xương Khô ^^ said...

hehehehe...neu muh muon em khen moi..anh M phai cong them con so 0 dzo dang sau 3 con so kia..em moi chiu khen mo`i..hiahia..^^

meo con said...

gờ ku Bin hok làm gì nữa. Ngồi đợi chú Min rót vốn từ quỹ đầu tư mạo hiểm .hheeheh

SF++ said...

@pleikunho: chắc a phải rút ngắn bớt còn 10 năm để em đọc nhanh hơn quá.

@Luci: tới lúc đó 1000 USD là chuyện nhỏ, vì... có khi nó chỉ tương đương 01 USD bây giờ, hahha.

@meocon: ku Bin mà ngồi không chờ từ bây giờ tới lúc đó thì đúng là siêu mạo hiểm. Xứng đáng để chú M đầu tư.

Naughty Buddy said...

Lang thang thăm thú blog của bạn bè thấy anh có cái máy ảnh xịn quá đoán chắc thể nào ghé qua cũng có ảnh đẹp để xem. Quả đoán như thần!
Đọc blog của bác thấy bùn cười vì lần đầu tiên gặp một người cũng có kế hoạch super dài hạn giống mình. Và thấy cũng có nhiều điểm tương đồng lắm. Mạn phép xin hỏi liệu em có được cái vinh hạnh add bác as a friend không?:)

Pink Balloon said...

có lẽ anh sleepingfool nên đặt tên là sleeping-dreamer luôn đi cho nó phù hợp :D, mơ gì mà còn mơ hơn cả Bill Gates nữa, :P

Black Angel said...

ay cha...doc met ca mat...ke hoach ji ma to lon & dai ngoang the. Em thay anh nen len ke hoach thanh ly "hang ton kho" truoc di da...he.he..

SF++ said...

@Naughty: đã add bạn rồi đó. Kế hoạch của bạn với sf có điểm chung gì thế?!

@Pink Balloon: dĩ nhiên là phải mơ hơn Bill Gates rồi. Vì... Bill có muốn mơ cũng chả biết phải mơ thêm gì nữa! Anh chả có gì nên phải mơ đủ thứ.

@Friend I: không giải mã được.

@Black Angel: sao nhiều người kêu ca mỏi mắt nhỉ, thế mà chưa thấy VRohto
đòi đặt quảng cáo ở đây. Kế hoạch thanh lý khó lên lắm em. Mưu sự tại anh mà thành sự tại... "khách hàng".

GàBéo ® said...

Một giấc mơ quá dài ..:D em thấy có một điểm chung với bác về giấc mơ dài đi du lịch khắp thế giới và được chụp nhiều ảnh ..
chúc bác sẽ tiếp tục có những giấc mơ đẹp,ngắn đi chútđể nắm bắt được giấc mơ đó :P

CanhVac said...

Lâu lắm rồi, hôm nay mới lại xem blog của đằng ấy. Xem ra, đằng ấy có nhiều ước mơ quá. Mà toàn là những ước mơ "hoành tráng". Chúc đằng ấy luôn tràn đầy nhiệt huyết để sớm hoàn thành những mơ ước ấy hỉ ;)

phuongph said...

Những kế hoạch trong 20 năm tới của bác rất có nhiều khả năng sẽ thực hiện được hết. Theo em bác nên add thêm một số kế hoạch (gọi là bước đệm - based on the author's interest) trong 5-10 năm tới để có thể đạt được kế hoạch dài hạn 20 năm.

- Lấy vợ, có 2 - 3 đứa con.
- Sắm một dàn Canon L lens từ 10mm đến 600mm, và sắm thêm vài con cỡ 1D Mark II.
- Mua được một căn hộ (nhà) giá khoảng 0.8-3 tỉ.
- Kiếm một con xe SUV tốt (maybe Land Cruiser) để phục vụ các chuyến đi chụp ảnh.
- Xác định nghề chính của mình là gì tập trung hết sức vào đấy, còn những cái còn lại chỉ là sở thích không dành quá nhiều thời gian.
- Năm 2012 lương >2500 USD/tháng.

Chúc bác thành công.

Phuthuyxinhdep said...

Hêhê, mơ dài và mơ nhiều chỉ để thực hiện được một phần của nó thì cũng đủ rùi anh nhi?! Dạo này có tâm trạng gì mà anh viết nhiều chữ thế?

greenpear said...

hihi chuyen quan trong nhat thi de den gan cuoi moi noi :P

db said...

Người nghèo nhất là người ko có lấy cho mình 1 giấc mơ. Anh có giấc mơ cho mình như thế thì...giàu sụ rùi áh! :)
Và để giữ được giấc mơ đó ko tan biến thì cố gắng biến nó thành sự thực nhé! :)

Vik's blog said...

Quả là khâm phục anh! ^^
Cố gắng hết mình anh nhé!

SF++ said...

@Yum Yum: sleepingfool mà Yum, ngủ nhiều nên hay mơ lắm :P Chúc YY năm nay đi thêm được vài nước để hiện thực dần vụ du lịch khắp thế giới.

@dau n: nhờ dau n mà sf có thêm một mớ "máu nóng" rồi đây.

@Phuong Phuong: Em cũng đang bổ sung các bước đệm cho từng giai đoạn. 20 năm cũng như cái thang 20 nấc, có lúc mỗi năm leo lên được một nấc, có khi một năm leo được nhiều nấc (biết đâu lại tụt xuống như bài toán con ốc sên nhỉ :P). Nhưng rõ ràng là chẳng thể nhảy một phát lên đỉnh thang.
Những gợi ý của bác đều rất thực tế và sâu sắc. Mong có dịp xin ý kiến của bác thêm. Hình như em và bác có chung ít nhất 2 thế giới thì phải?! Ah, năm 2012 em chỉ mong nhận được 1 USD/năm hoặc tự mình trả lương.

@Phuthuyxinhdep: lâu lâu a cũng muốn làm khác đi để xem có refressh bản thân không. Chắc cũng do tâm trạng "hơi phức tạp". Vài bữa lại viết ít chữ thôi. Khổ ghê, nhiều khi mọi người càng lớn lại càng thích xem ít chữ. Phim thì loại phim càng ít lời càng hot, aaha...

@Vic's: Anh đã làm được gì nhiều đâu. Cám ơn em đã động viên.

@green_pear45: để dịp khác sẽ đưa "chuyện quan trọng nhất" lên ngay từ đầu, khakha.

@db: oh, nhờ em giờ a mới biết mình đang "giàu sụ". Tuyệt thật!

Xương Khô ^^ said...

"... Phim thì loại phim càng ít lời càng hot, aaha... "....hem hem..fim do la` fim j dzo?....che.p che.p..???

VINK said...

a cung bao gan nhi? dam' chuyen doi nhieu nghe giong e!
Tuy minh hoc My~ Thuật nhưng cũng rat đam mê nhiếp ảnh.

Thang Tran said...

Bai viet nay hay. Hoan ho anh sf da bo cong suc viet duoc 1 bai dai nhu vay de ba con hieu hon ve anh va ung ho anh. Em rat thich loi viet van di dom, duyen dang va nhe nhang cua anh. Anh viet duoc qua di ay chu, thao nao lam PR gioi the. Hom nao ke em nghe nhieu hon ve nhung gi anh viet trong bai nay nhe. Chuc ke hoach 20 nam thanh cong ;). Em se gioi thieu cho anh 1 vai nguoi, ko biet dap ung yeu cau cua anh ko va co hop voi anh ko nhung let's see. The gioi nay nho be, u love connecting smart people.

phuongho said...

Em thích kiểu sống mạo hiểm và đam mê này, 

rongxanhnet said...

Cực thích câu: "Vừa phải làm hùng hục để đạt được mục tiêu, vừa phải làm... biếng để hưởng thụ".
Nhưng thích nhất vẫn là... "Làm biếng nhưng vẫn đạt được mục tiêu" kakaka

sleepingfool@gmail.com